Juara Uefa

Juara Uefa

Records and statistics

The UEFA Cup finals were played over two legs until 1997. The first final, between Wolverhampton Wanderers and Tottenham Hotspur, was played on 3 May 1972 in Wolverhampton and 17 May 1972 in London. The first leg was won 2–1 by Tottenham Hotspur. The second leg ended in a 1–1 draw, meaning that Tottenham Hotspur became the first UEFA Cup winners.

The one-match finals in pre-selected venues were introduced in 1998. A venue must meet or exceed UEFA Category three standards to host UEFA Cup finals. On two occasions, the final was played at a finalist's home ground: Feyenoord defeated Borussia Dortmund at De Kuip, Rotterdam, in 2002, and Sporting CP lost to CSKA Moscow at their own Estádio José Alvalade, Lisbon, in 2005.

The last UEFA Cup final before it was rebranded as the UEFA Europa League was held at the Şükrü Saracoğlu Stadium in Istanbul on 20 May 2009, when Shakhtar Donetsk of Ukraine beat Werder Bremen of Germany 2–1 after extra time.

The first final of the rebranded Europa League was played in 2010, when Atlético Madrid of Spain beat Fulham of England 2–1 after extra time.

Play-off UEFA Conference League

Hanya terisolasiMengecualikan Terisolasi

Wir verwenden Cookies und Daten, um

Wenn Sie „Alle akzeptieren“ auswählen, verwenden wir Cookies und Daten auch, um

Wenn Sie „Alle ablehnen“ auswählen, verwenden wir Cookies nicht für diese zusätzlichen Zwecke.

Nicht personalisierte Inhalte und Werbung werden u. a. von Inhalten, die Sie sich gerade ansehen, und Ihrem Standort beeinflusst (welche Werbung Sie sehen, basiert auf Ihrem ungefähren Standort). Personalisierte Inhalte und Werbung können auch Videoempfehlungen, eine individuelle YouTube-Startseite und individuelle Werbung enthalten, die auf früheren Aktivitäten wie auf YouTube angesehenen Videos und Suchanfragen auf YouTube beruhen. Sofern relevant, verwenden wir Cookies und Daten außerdem, um Inhalte und Werbung altersgerecht zu gestalten.

Wählen Sie „Weitere Optionen“ aus, um sich zusätzliche Informationen anzusehen, einschließlich Details zum Verwalten Ihrer Datenschutzeinstellungen. Sie können auch jederzeit g.co/privacytools besuchen.

UEFA Europa League (viết tắt là UEL), trước đây được biết đến là Cúp UEFA, là một giải đấu bóng đá cấp câu lạc bộ thường niên được tổ chức từ năm 1971 bởi Liên đoàn bóng đá châu Âu (UEFA) cho các câu lạc bộ bóng đá châu Âu đủ điều kiện. Đây là giải đấu hạng hai của bóng đá cấp câu lạc bộ châu Âu, xếp dưới UEFA Champions League và trên UEFA Conference League. Cúp UEFA là giải đấu hạng ba từ năm 1971 đến 1999 trước khi UEFA Cup Winners' Cup ngừng tổ chức.[1][2] Các câu lạc bộ lọt vào giải đấu dựa trên thành tích của họ tại các giải vô địch quốc gia và cúp quốc gia.

Được giới thiệu vào năm 1971 với tên gọi Cúp UEFA, giải thay thế cho Inter-Cities Fairs Cup. Vào năm 1999, UEFA Cup Winners' Cup được hợp nhất với Cúp UEFA và ngừng tổ chức.[3] Từ mùa giải 2004–05, một vòng bảng đã được thêm vào trước vòng đấu loại trực tiếp. Giải đấu có tên gọi mới là Europa League kể từ mùa giải 2009–10,[4][5] sau khi thay đổi thể thức.[6] Việc tái xây dựng thương hiệu năm 2009 bao gồm việc hợp nhất với UEFA Intertoto Cup, tạo ra một thể thức thi đấu lớn hơn với một vòng bảng mở rộng và thay đổi tiêu chí vòng loại. Đội vô địch của UEFA Europa League giành quyền tham dự UEFA Super Cup, thăng hạng lên vòng bảng UEFA Champions League mùa giải tiếp theo kể từ mùa giải 2014–15, cũng như tham dự UEFA–CONMEBOL Club Challenge — một trận đấu cúp giao hữu với đội vô địch Copa Sudamericana — kể từ năm 2023.

Các câu lạc bộ Tây Ban Nha có số lần vô địch nhiều nhất (14 lần), tiếp theo là các đội đến từ Ý (10 lần) và Anh (9 lần). Đã có 30 câu lạc bộ giành được danh hiệu, 14 trong số đó đã giành được nhiều hơn một lần. Câu lạc bộ thành công nhất ở giải đấu này là Sevilla với 7 danh hiệu.

Cúp C2 UEFA xuất hiện sau giải đấu Inter-Cities Fairs Cup, một cuộc thi bóng đá châu Âu diễn ra từ năm 1955 đến 1971. Ban đầu, giải đấu có 11 đội tham gia trong phiên bản đầu tiên (1955–58), nhưng số lượng đội tham gia tăng lên 64 đội trong phiên bản cuối cùng diễn ra trong mùa giải 1970–71. Sau đó, Cúp C2 UEFA được ra đời, một giải đấu liên đoàn mới với quy định, cấu trúc và ủy ban kỷ luật khác biệt.[7]

Cúp C2 UEFA được tổ chức lần đầu tiên trong mùa giải 1971–72, và kết thúc với trận chung kết giữa Wolverhampton Wanderers và Tottenham Hotspur, với Tottenham Hotspur giành chiến thắng. Kể từ đó, giải đấu này đã thu hút sự chú ý và uy tín lớn hơn từ phương tiện truyền thông so với Fairs Cup.[8] Đội bóng Anh khác là Liverpool giữ danh hiệu vào năm 1973, khi họ đánh bại Borussia Mönchengladbach trong trận chung kết.[9] Borussia Mönchengladbach giành chức vô địch trong các năm 1975[10] và 1979,[11] và đạt đến trận chung kết vào năm 1980.[12] Feyenoord giành chiến thắng trong Cúp C2 UEFA năm 1974 sau khi đánh bại Tottenham Hotspur với tổng tỷ số 4–2 (2–2 tại London, 2–0 tại Rotterdam).[13] Liverpool giành chiến thắng trong giải đấu lần thứ hai vào năm 1976 sau khi đánh bại Club Brugge trong trận chung kết.[14]

Trong thập kỷ 1980, IFK Göteborg (năm 1982 và 1987)[15][16] và Real Madrid (năm 1985 và 1986)[17][18] đều giành chiến thắng hai lần mỗi đội, cùng với Anderlecht đạt đến hai trận chung kết liên tiếp, vô địch vào năm 1983[19] và thua Tottenham Hotspur năm 1984.[20] Năm 1989 chứng kiến sự khởi đầu của sự thống trị của các CLB Ý, khi Diego Maradona cùng Napoli của ông đánh bại VfB Stuttgart.[21] Thập kỷ 1990 bắt đầu với hai trận chung kết toàn Italy,[22] và năm 1992, Torino thua trận chung kết trước Ajax theo quy tắc bàn thắng sân khách.[23] Juventus giành chiến thắng trong giải đấu lần thứ ba vào năm 1993.[24] Inter Milan giữ Cúp C2 ở Ý vào năm 1994.[25]

Năm 1995 đã chứng kiến trận chung kết toàn Italy thứ ba, khi Parma chứng minh tính kiên định của họ sau hai trận chung kết liên tiếp ở Cúp C2 Chiến thắng.[26] Trận chung kết duy nhất không có sự góp mặt của các đội bóng Italy trong những năm 1990 là năm 1996.[27] Inter Milan đạt đến trận chung kết hai năm tiếp theo, thua Schalke 04 năm 1997 sau loạt sút luân lưu,[28] và giành chiến thắng trong trận chung kết toàn Italy khác năm 1998, mang về cúp lần thứ ba chỉ trong vòng tám năm.[29] Parma giành cúp vào năm 1999, đây cũng là chiến thắng cuối cùng của kỷ nguyên thống trị của Ý.[30] Đây cũng là lần xuất hiện cuối cùng của các CLB Ý trong trận chung kết UEFA Cup/Europa League cho đến khi Inter Milan đạt đến trận chung kết năm 2020.[31]

Thập kỷ 2000 bắt đầu với chiến thắng của Galatasaray, đội bóng Thổ Nhĩ Kỳ đầu tiên giành chiếc cúp này.[32] Liverpool giành cúp lần thứ ba vào năm 2001.[33] Năm 2002, Feyenoord lên ngôi vô địch lần thứ hai, đánh bại Borussia Dortmund.[34] Porto đăng quang trong các giải đấu năm 2003[35] và 2011, trong đó chiến thắng cuộc đối đầu với đội bóng Bồ Đào Nha khác là Braga.[36]

Năm 2004, chiếc cúp trở về Tây Ban Nha khi Valencia giành chiến thắng.[37] CSKA Moscow giành chiến thắng vào năm 2005.[38] Sevilla liên tiếp đạt được thành công vào năm 2006 và 2007,[39] trong đó trận chung kết gặp đội bóng Tây Ban Nha khác là Espanyol.[40] Zenit Saint Petersburg giành chiến thắng vào năm 2008.[41] Shakhtar Donetsk của Ukraine giành chiến thắng vào năm 2009, trở thành đội bóng Ukraina đầu tiên đạt được điều này.[42]

Từ mùa giải 2009-10, giải đấu đã được đổi tên thành UEFA Europa League.[43] Đồng thời, UEFA Intertoto Cup, giải đấu hạng ba của UEFA, đã bị chấm dứt và sáp nhập vào giải đấu Europa League mới.[44][45][46][47]

Atlético Madrid đã giành chiến thắng hai lần trong ba mùa giải, vào năm 2010[48] và năm 2012, trong đó lần thứ hai là trong một trận chung kết toàn Tây Ban Nha với Athletic Bilbao.[49] Năm 2013, Chelsea trở thành đội vô địch UEFA Champions League đầu tiên giành chức vô địch UEFA Cup/Europa League vào năm tiếp theo.[50] Năm 2014, Sevilla giành chiến thắng lần thứ ba trong vòng tám năm sau khi đánh bại Benfica trong loạt sút luân lưu.[51] Năm 2015, Sevilla giành chiến thắng lần thứ tư trong UEFA Cup/Europa League[52] và, một cách không thể ngờ, họ bảo vệ chức vô địch mùa giải thứ ba liên tiếp bằng cách đánh bại Liverpool trong trận chung kết năm 2016, khiến họ trở thành đội bóng thành công nhất trong lịch sử giải đấu với năm chức vô địch.[53] Atlético giành chức vô địch thứ ba của họ vào năm 2018.[54] Trận chung kết toàn London năm 2019 giữa Chelsea và Arsenal là trận chung kết UEFA Cup/Europa League đầu tiên giữa hai đội bóng từ cùng một thành phố.[55] Sevilla đã thêm một lần vô địch lịch sử thứ sáu vào năm 2020, sau khi đánh bại Inter Milan,[56] và giành chức vô địch lịch sử thứ bảy không ngờ vào năm 2023.[57]

Cúp UEFA, còn được gọi là "Coupe UEFA", là đấu trường được trao hàng năm bởi UEFA cho câu lạc bộ bóng đá chiến thắng Giải vô địch bóng đá châu Âu UEFA. Trước mùa giải 2009–10, cả giải đấu và cúp đều được biết đến với tên "Cúp UEFA".

Trước khi giải đấu được đổi tên thành UEFA Europa League trong mùa giải 2009–10, quy định của UEFA quy định rằng một câu lạc bộ có thể giữ cúp ban đầu trong một năm trước khi trả lại cho UEFA. Sau khi trả lại, câu lạc bộ có thể giữ một phiên bản thu nhỏ có tỷ lệ bốn năm phần tư của cúp ban đầu. Sau khi giành chiến thắng lần thứ ba liên tiếp hoặc lần thứ năm nói chung, một câu lạc bộ có thể giữ cúp vĩnh viễn.[58]

Theo quy định mới, cúp luôn nằm trong quản lý của UEFA. Một bản sao thu nhỏ cỡ đầy đủ của cúp được trao tặng cho mỗi đội chiến thắng giải đấu. Một câu lạc bộ giành chiến thắng ba lần liên tiếp hoặc năm lần nói chung sẽ nhận được biểu hiện danh hiệu nhiều lần chiến thắng.[59] Kể từ mùa giải 2016–17, chỉ có Sevilla mới đạt được danh hiệu để đeo biểu hiện nhiều lần chiến thắng, sau khi đạt được cả hai thành tích yêu cầu vào năm 2016.[60]

Cúp được thiết kế và chế tác bởi Silvio Gazzaniga, người cũng đã thiết kế Cúp bóng đá World Cup FIFA, làm việc cho Bertoni, cho trận chung kết Cúp C2 UEFA năm 1972. Nó nặng 15 kg (33 lb) và được làm bằng bạc trên một bệ đá hoa vàng. Cao 67 xentimét (26 in), chiếc cúp được tạo thành từ một nền có hai đĩa onyx trong đó có một dải với các lá cờ của các quốc gia thành viên UEFA được chèn vào. Phần dưới của tác phẩm điêu khắc tượng trưng cho những cầu thủ bóng đá theo kiểu tượng trưng và được đặt trên một tấm đá được điêu khắc bằng tay.[61]

Một bản nhạc cho giải, gọi là UEFA Europa League Anthem, sẽ được phát trước mỗi trận đấu tại Europa League tại các sân vận động tổ chức giải và trước mỗi lần truyền hình phát sóng trận đấu của giải cũng có âm nhạc này như một phần của phần mở đầu giải.[62]

Bản Anthem đầu tiên của Europa League được sáng tác bởi Yohann Zveig và được ghi âm bởi Paris Opera vào đầu năm 2009. Bản Anthem cho Cúp UEFA sau khi đổi tên đã được chính thức công bố lần đầu tại Grimaldi Forum vào ngày 28 tháng 8 năm 2009 trước lễ bốc thăm chia bảng mùa giải 2009–10. Một bản Anthem mới khác đã được sáng tác bởi Michael Kadelbach và ghi âm tại Berlin, và nó đã ra mắt cùng với việc đổi thương hiệu giải vào đầu mùa giải 2015–16.[63]

Một bản Anthem mới do MassiveMusic sáng tác đã được tạo ra từ mùa giải 2018–19.[64] Bản nhạc này cũng được phát trước các trận đấu ở giải UEFA Europa Conference League.

Mỗi liên đoàn quốc gia thành viên sẽ có 2 câu lạc bộ tham dự, trừ liên đoàn xếp thứ 52-54 chỉ có 2 đội, liên đoàn thứ 55 và Liechtenstein chỉ có một đội tham dự. Dựa trên thành tích từ mùa giải trước, các đội sẽ được vào thẳng vòng bảng hay phải tham gia vòng loại nhánh không vô địch. Các đội bị loại ở vòng loại Champions League cũng sẽ được trao cơ hội ở vòng loại Europa League nhánh vô địch, và 8 đội đứng thứ 3 vòng bảng Champions League cũng sẽ tham dự vòng 32 đội. Trước đây, giải đấu bao gồm vòng loại, vòng bảng 12 bảng 4 đội, vòng 32 đội, vòng 16 đội, tứ kết, bán kết và chung kết.

Từ mùa giải 2021/22, thể thức thi đấu có sự thay đổi, số lượng đội tham dự vòng bảng còn 32 đội chia thành 8 bảng đấu và thi đấu 2 lượt đi và về. Kết thúc vòng bảng, 8 đội đứng đầu sẽ vào vòng 16 đội, còn đội xếp thứ 2 vòng bảng sẽ thi đấu 2 trận playoff lượt đi và về với đội xếp thứ 3 vòng bảng UEFA Champions League để chọn ra 8 đội cuối cùng tham dự vòng 16 đội. Vòng 16 đội, tứ kết, bán kết và chung kết, thể thức vẫn giữ nguyên.

Tương tự như UEFA Champions League, số tiền thưởng mà các câu lạc bộ nhận được được chia thành các khoản thanh toán cố định dựa trên sự tham gia và kết quả, và các khoản khác nhau tùy thuộc vào giá trị thị trường truyền hình của họ.

Đối với mùa giải 2021-22, suất tham dự vòng bảng tại Europa League được hưởng mức phí cơ bản là €3.630.000. Một chiến thắng trong vòng bảng €630,000 và một trận hòa €210,000. Ngoài ra, mỗi câu lạc bộ giành vị trí nhất bảng kiếm được €1.100.000 và mỗi câu lạc bộ giành vị trí nhì bảng là €550.000. Việc lọt vào vòng loại trực tiếp sẽ tăng thêm tiền thưởng: €500.000 cho vòng 32, €1.200.000 cho vòng 16, €1.800.000 cho trận tứ kết và €2.800.000 cho trận bán kết. Câu lạc bộ thua trận chung kết nhận được €4.600.000 và câu lạc bộ vô địch nhận được €8.600.000.

UEFA Europa League được tài trợ bởi bảy tập đoàn đa quốc gia, có chung đối tác với UEFA Conference League.

Các nhà tài trợ chính của giải đấu cho giai đoạn 2024–27:

Thương hiệu phụ Kipsta của Decathlon là nhà cung cấp bóng thi đấu chính thức từ mùa giải 2024–25 trở đi trong thời hạn ba năm.[70]

Kể từ khi ra đời thương hiệu Europa League, giải đấu đã sử dụng hàng rào quảng cáo riêng của mình (trong năm đó, nó ra mắt trong vòng 32) giống như UEFA Champions League. Các hàng rào quảng cáo LED đã ra mắt trong trận chung kết mùa giải 2012–13 và xuất hiện trong mùa giải 2015–16 từ vòng 16 đội. Trong cùng mùa giải, từ vòng bảng trở đi, các đội không được phép hiển thị nhà tài trợ của họ.[71] Hình ảnh này xuất hiện trong mùa giải 2018–19 cho các trận đấu được chọn trong vòng bảng và vòng 32.[72]

Các câu lạc bộ có thể mặc áo có quảng cáo, ngay cả khi những nhà tài trợ này xung đột với những nhà tài trợ của Europa League. Hai hợp đồng tài trợ được phép trên mỗi áo (cộng với nhà sản xuất), ở ngực áo và ở tay áo trái.[73] Được phép ngoại lệ cho các tổ chức phi lợi nhuận, có thể xuất hiện ở phía trước áo, được tích hợp với nhà tài trợ chính hoặc ở phía sau áo, hoặc ở dưới số áo hoặc giữa tên cầu thủ và cổ áo.

Bắt đầu từ mùa giải 2016–17, UEFA đã giới thiệu giải thưởng Cầu thủ xuất sắc nhất mùa giải UEFA Europa League.

Ban giám khảo bao gồm các huấn luyện viên của các câu lạc bộ tham gia vòng bảng của cuộc thi, cũng như 55 nhà báo được lựa chọn bởi nhóm European Sports Media (ESM), một người từ mỗi hiệp hội thành viên UEFA.

Bắt đầu từ mùa giải 2021–22, UEFA đã giới thiệu giải thưởng Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất mùa giải UEFA Europa League, được chọn bởi Ban giám sát kỹ thuật của UEFA

Annual association football competition in Europe

The UEFA Europa League (previously known as the UEFA Cup), abbreviated as UEL, is an annual football club competition organised since 1971 by the Union of European Football Associations (UEFA) for eligible European football clubs. It is the second-tier competition of European club football, ranking below the UEFA Champions League and above the UEFA Conference League.

Introduced in 1971 as the UEFA Cup, it replaced the Inter-Cities Fairs Cup. The UEFA Cup was the third-tier European club competition from 1971 to 1999 before the UEFA Cup Winners' Cup was discontinued,[1][2] and it is still often referred to as the "C3" in reference to this.[3] Clubs qualify for the competition based on their performance in their national leagues and cup competitions.

In 1999, the UEFA Cup Winners' Cup was merged with the UEFA Cup and discontinued as a separate competition.[4] From the 2004–05 season a group stage was added before the knockout phase. The competition took on its current name in 2009,[5][6] following a change in format.[7] The 2009 re-branding included a merge with the UEFA Intertoto Cup, producing an enlarged competition format, with an expanded group stage and a change in qualifying criteria. The winner of the UEFA Europa League qualifies for the UEFA Super Cup, for the following season's UEFA Champions League since the 2014–15 season, entering at the group stage, as well as for the UEFA–CONMEBOL Club Challenge — a friendly cup against the winners of the CONMEBOL Copa Sudamericana — since 2023. In the 2024–25 season, the group stage was replaced with an expanded league phase.

Spanish clubs have the highest number of victories (14 wins), followed by teams from Italy (10 wins) and England (9 wins). The title has been won by 30 clubs, 14 of which have won it more than once. The most successful club in the competition is Sevilla, with seven titles. Colombian striker Radamel Falcao holds the record of most goals (17) scored in a single season of the tournament.[8]

The UEFA Cup was preceded by the Inter-Cities Fairs Cup, which was a European football competition played between 1955 and 1971.[9] The competition grew from 11 teams during the first edition (1955–58) to 64 teams by the last edition which was played in 1970–71. It was replaced by the UEFA Cup, a new seasonal confederation competition with different regulations, format and disciplinary committee.[3][10]

The UEFA Cup was first played in the 1971–72 season, and ended with an all-English final between Wolverhampton Wanderers and Tottenham Hotspur, with Spurs taking the first honours.[11] The competition has since gained greater prestige and interest from the mass media than the Fairs Cup.[12] The title was retained by another English club, Liverpool, in 1973, who defeated Borussia Mönchengladbach in the final.[13] Gladbach won the competition in 1975[14] and 1979,[15] and reached the final in 1980.[16] Feyenoord won the cup in 1974 after defeating Tottenham Hotspur 4–2 on aggregate (2–2 in London, 2–0 in Rotterdam).[17] Liverpool won the competition for the second time in 1976 after defeating Club Brugge in the final.[18]

During the 1980s, IFK Göteborg (1982 and 1987)[19][20] and Real Madrid (1985 and 1986)[21][22] won the competition twice each, with Anderlecht reaching two consecutive finals, winning in 1983[23] and losing to Tottenham Hotspur in 1984.[24] 1989 saw the commencement of the Italian clubs' domination, when Diego Maradona's Napoli defeated VfB Stuttgart.[25] The 1990s started with two all-Italian finals,[26] and in 1992, Torino lost the final to Ajax on the away goals rule.[27] Juventus won the competition for a third time in 1993.[28] Inter Milan kept the cup in Italy in 1994.[29]

1995 saw a third all-Italian final, with Parma proving their consistency after two consecutive Cup Winners' Cup finals.[30] The only final with no Italians in the 1990s was in 1996.[31] Internazionale reached the final the following two years, losing in 1997 to Schalke 04 on penalties,[32] and winning another all-Italian final in 1998, taking home the cup for the third time in only eight years.[33] Parma won the cup in 1999, the last win of the Italian-domination era.[34] It was the last UEFA Cup/Europa League final appearance for any Italian club until Internazionale reached the 2020 final.[35]

The era of the 2000s began with victory for Galatasaray, the first Turkish team to win the trophy, defeating Arsenal.[36] Liverpool won the competition for the third time in 2001.[37] In 2002, Feyenoord became winners for the second time, defeating Borussia Dortmund.[38] Porto triumphed in the 2003[39] and 2011 tournaments, with the latter victory against fellow Portuguese side Braga.[40]

In 2004, the cup returned to Spain with Valencia being victorious.[41] CSKA Moscow won in 2005.[42] Sevilla succeeded on two consecutive occasions in 2006 and 2007,[43] the latter in a final against fellow Spaniards Espanyol.[44] Zenit Saint Petersburg won in 2008.[45] Ukraine's Shakhtar Donetsk, won in 2009, the first Ukrainian side to do so.[46]

Since the 2009–10 season, the competition was rebranded as the UEFA Europa League.[47] At the same time, the UEFA Intertoto Cup, UEFA's third-tier competition, was discontinued and merged into the new Europa League.[48]

Atlético Madrid won twice in three seasons, in 2010[49] and 2012, the latter in another all-Spanish final between them and Athletic Bilbao.[50] In 2013, Chelsea became the first Champions League holders to win the UEFA Cup/Europa League the following year.[51] In 2014, Sevilla won their third cup in eight years after defeating Benfica on penalties.[52] In 2015, Sevilla won their fourth UEFA Cup/Europa League[53] and, in an unprecedented feat, they defended their title a third year in a row beating Liverpool in the 2016 final, making them the most successful team in the history of the competition with five titles.[54] Atlético won their third title in 2018.[55] The 2019 all-London final between Chelsea and Arsenal was the first UEFA Cup/Europa League final between two teams from the same city.[56] Sevilla added a record-extending sixth victory in 2020, after defeating Inter Milan,[57] and won an unprecedented seventh title in 2023.[58]

The UEFA Cup, also known as the Coupe UEFA, is the trophy awarded annually by UEFA to the football club that wins the UEFA Europa League. Before the 2009–10 season, both the competition and the trophy were known as the 'UEFA Cup'.

Before the competition was renamed the UEFA Europa League in the 2009–10 season, the UEFA regulations stated that a club could keep the original trophy for a year before returning it to UEFA. After its return, the club could keep a four-fifths scale replica of the original trophy. Upon their third consecutive win or fifth win overall, a club could retain the trophy permanently.[59]

Under the new regulations, the trophy remains in UEFA's keeping at all times. A full-size replica trophy is awarded to each winner of the competition. A club that wins three consecutive times or five times overall will receive a multiple-winner badge.[60] As of 2016–17, only Sevilla has earned the honour to wear the multiple-winner badge, having achieved both of the prerequisites in 2016.[61]

The trophy was designed and crafted by Silvio Gazzaniga, who also designed the FIFA World Cup Trophy, working for Bertoni, for the 1972 UEFA Cup Final. It weighs 15 kg (33 lb) and is silver on a yellow marble plinth. 67 centimetres (26 in) tall, the cup is formed by a base with two onyx discs in which a band with the flags of the UEFA member nations is inserted. The lower part of the sculpture symbolises the stylised footballers and is surmounted by a hand-embossed slab.[62]

A musical theme for the competition, the Anthem, is played before every Europa League game at a stadium hosting such an event and before every television broadcast of a Europa League game as a musical element of the competition's opening sequence.[63]

The competition's first anthem was composed by Yohann Zveig and recorded by the Paris Opera in early 2009. The theme for the re-branded UEFA Cup competition was first officially unveiled at the Grimaldi Forum on 28 August 2009 before the 2009–10 season group stage draw. A new anthem was composed by Michael Kadelbach and recorded in Berlin and was launched as part of the competition's rebranding at the start of the 2015–16 season.[64]

A new anthem created by MassiveMusic was composed for the start of the 2018–19 season.[65] It is also used for UEFA Conference League matches.

Qualification for the competition is based on UEFA coefficients, with better entrance rounds being offered to the more successful nations. In practice, each association has a standard number of three berths (across both the Europa League and the Conference League), except:

Usually, each country's places are awarded to teams who finish in various runners-up places in its top-flight league and the winner of the main cup competition. Typically the teams qualifying via the league are those in the highest places not eligible for the UEFA Champions League; however, the Belgian league awards one place via a playoff between First A and First B teams. Before its discontinuation in 2020–21, France offered a place to the winners of the Coupe de la Ligue.

A team may qualify for European competitions through more than one route. In all cases, if a club is eligible to enter the UEFA Champions League then the Champions League place takes precedence and the club does not enter the UEFA Europa League. The UEFA Europa League place is then granted to another club or vacated if the maximum limit of teams qualifying for European competitions is exceeded. If a team qualifies for European competition through both winning a cup and league placing, the "spare" UEFA Europa League place will go to the highest placed league team which has not already qualified for European competition, depending on the rules of the national association, or vacated, if the described limit is reached.

The top three ranked associations may qualify for a fourth berth if both the Champions League and Europa League champions are from that association and do not qualify for European competition through their domestic performance. In that case, the fourth-placed team in that association will join the Europa League instead of the Champions League, in addition to their other qualifying teams.

More recently, clubs that are knocked out of the qualifying round and (prior to 2024–25) the group stage of the Champions League can also join the UEFA Europa League, at different stages (see below). Formerly, the reigning champions qualified for the Europa League to defend their title, but since 2015 they qualify for the Champions League. From the 2024–25 season, the winner of the Europa League can no longer defend their title as they automatically qualify for the Champions League league phase and teams cannot be transferred from that phase to the Europa League. From 1995 to 2015, three leagues gained one extra place via the UEFA Respect Fair Play ranking.

Controversies and incidents

Fase grup Liga Champions

League phase and knockout phase

The format involves a league phase and a knockout phase consisting of preliminary knockout play-offs, followed by a round of 16, quarter-finals, semi-finals and final (all of the knockout games except the final are played over two legs). The league phase consists of each team playing a total of eight matches, with four at home and four away. The top eight teams from the league phase receive a bye to the round of 16, while the teams ranked 9th to 24th contest the knockout play-offs with the winners advancing to the round of 16. The teams ranked 25th to 36th in the league phase and the losers of the play-offs are eliminated from the competition.[66]

The final is played at a neutral venue. The winner of the competition is entitled to participate in the UEFA Champions League league phase the following season. The competition's matches are usually played on Thursdays.[67]

UEFA coefficients were introduced in 1980 and, until 1999, they gave a greater number of berths in UEFA Cup to the more successful nations. Three nations had four places, five nations had three places, thirteen nations had two places, and eleven nations only one place. Since 1998, a similar system has been used for the UEFA Champions League. Before 1980, the entrance criteria of the last Fairs Cup was used.

The competition was traditionally a pure knockout tournament. All ties were two-legged, including the final. Starting with the 1997–98 season, the final became a one-off match, but all other ties remained two-legged.

Before the 2004–05 season, the tournament consisted of one qualifying round, followed by a series of knockout rounds. The sixteen non-qualifiers from the final qualifying round of the Champions League entered at the first round proper; later in the tournament, the survivors were joined by third-place finishers from the (first) group stage of the Champions League.

From the 2004–05 season, the competition started with two knockout qualifying rounds held in July and August. Participants from associations ranked 18 and lower entered the first qualifying round with those from associations ranked 9–18 joining them in the second qualifying round. In addition, three places in the first qualifying round were reserved for the UEFA Fair Play ranking winners (until 2015–16), and eleven places in the second qualifying round for the UEFA Intertoto Cup winners.

Winners of the qualifying rounds then joined teams from the associations ranked 1–13 in the first round proper. In addition, non-qualifiers in the third qualifying round of the Champions League also joined the competition at this point along with the current title-holders (unless they had qualified for the Champions League via their national league), for a total of 80 teams in the first round.

After the first knockout round, the 40 survivors entered a group stage, with the clubs being drawn into eight groups of five each. Unlike the Champions League group stage, the UEFA Cup group stage was played in a single round-robin format, with each club playing two home and two away games. The top three teams in each of the eight groups qualified for the main knockout round along with the eight third-placed teams in the Champions League group stage. From then on a series of two-legged knockout ties were played before a single-legged final, traditionally held on a Wednesday in May, exactly one week before the Champions League final.

UEFA member country that has been represented in the league phase or group stage

UEFA member country that has not been represented in the league phase or group stage

In the 2009–10 season, the competition was rebranded as the UEFA Europa League to raise its profile.[5] Eight more teams qualified for the group stage, which consisted of 12 groups with four teams each (in a double round-robin); the top two teams in each group advanced. The competition was then similar to the previous format, with four rounds of two-legged knockout rounds and a one-off final held at a neutral ground which met UEFA's Category Four stadium criteria. Matches are generally played on Thursdays. The final was played in May, on the Wednesday ten days before the Champions League final.

Qualification changed significantly. Associations ranked 7–9 in the UEFA coefficients sent the cup winners and three (two since the 2015–16 season) other teams to the UEFA Europa League qualification; all other nations sent a cup winner and two other teams, except for Andorra and San Marino (who sent a cup winner and a runner-up) and Liechtenstein (who sent only a cup winner). Since Gibraltar was accepted as a full UEFA member at the 24 May 2013 UEFA Congress in London, their cup winner also qualified for the Europa League.

Although the other teams were the next-highest-ranked in each domestic league (after those qualifying for the UEFA Champions League), France and England continued to use one spot for their league-cup winners. With the abolition of the Intertoto Cup, all participants in the Europa League are qualified through domestic routes. The higher an association is ranked in the UEFA coefficients, the later its members begin the qualification. However, every team except for the title-holder (until the 2014–15 season) and the highest-ranked (the cup winner or the best Europa League-qualified) from the top (six from 2012 to 2015, 12 since the 2015–16 season) associations had to play at least one qualification round.

Except for the teams mentioned, all teams eliminated in the Champions League preliminary round, qualifying rounds and play-off round were transferred to the Europa League. The 12 winners and runners-up in the group stage advanced to the knockout round, with eight third-placed teams from the Champions League group stage.

The distribution was changed in 2014 to broaden the competition's appeal, giving the Europa League champions a Champions League qualification berth, more teams automatically qualified for the group stage. If cup winners had already qualified for European competition through league performance, their place in the league is vacated and goes to the best-ranked teams not qualified for European competition; the cup runner-up is no longer qualified through the cup berth.[68][69] These rules became effective for the 2015–16 season.

Merih Demiral celebration

In the Austria vs Turkey match on 2 July 2024, Turkish player Merih Demiral celebrated his second goal of the match with a wolf salute. The gesture is seen as ultra-nationalist due to its connection with far-right extremist group Grey Wolves and is banned in Austria, as well as France.[237] The celebration was criticised by German interior minister Nancy Faeser, while Nationalist Movement Party president Devlet Bahçeli shared his support for the celebration.[238] Demiral also posted a photo on his Twitter account of him performing the celebration along with the caption of: "How happy is the one who says I am a Turk!". UEFA opened an investigation on Demiral the following day[239] before later handing him a two-match ban, meaning he would miss Turkey's quarter-final match against the Netherlands, as well as their first 2024–25 UEFA Nations League match as they were eliminated in the quarter-finals.[240] Ahead of Turkey's following match against the Netherlands, Turkish supporters were seen making the controversial hand gesture en masse while on their way to the stadium as well as inside the stadium.[241][242][243] UEFA's ban on Demiral was criticised by some Turkish media outlets as hypocritical and of double standard by drawing comparisons with the lighter penalty received by Jude Bellingham for offensive gesture made at the same tournament and with political gestures made by footballers of other nations which had gone unpunished in previous editions of the tournament.[244][245]

On 14 July 2024, Al-Shabaab bombed Top Coffee in Mogadishu, Somalia, where spectators were watching the Euro 2024 final between England and Spain.[246] The attack killed more than ten people and injured 20 others.[247]

Following Spain's victory in the final, videos showed some Spanish players (notably Alvaro Morata and Rodri) celebrating with offensive chants towards Gibraltar, a British Overseas Territory.[248][249] The Gibraltar FA stated they would file a complaint with UEFA.[250] UEFA eventually suspended both Morata and Rodri for Spain's upcoming match in the 2024–25 UEFA Nations League against Serbia.[251]

Performances by nation

Starting from the 2016–17 edition of the competition, UEFA introduced the UEFA Europa League Player of the Season award.

The jury is composed of the coaches of the clubs which participate in the group stage of the competition, together with 55 journalists selected by the European Sports Media (ESM) group, one from each UEFA member association.

Fase grup Liga Europa

Pitch invasions, thrown projectiles, and other interference

The Group F match between Turkey and Portugal was interrupted four times by pitch invaders trying to take a selfie with Cristiano Ronaldo. Two others invaded the pitch right after the final whistle. Additional pitch invasions happened during the game between Albania and Italy, one during the game between Romania and Ukraine, and one during the round of 16 game between Romania and the Netherlands. During another pitch invasion after the semi-final between Spain and France, a security guard chasing the invader accidentally slid into Spanish striker Álvaro Morata, who suffered an injury as a consequence.[220][221][222][223][224][225]

Several players and managers complained about fans throwing reusable plastic cups on the pitch, on occasion hitting players, particularly when taking a corner kick.[226] Other objects were thrown as well,[227] and Kevin De Bruyne had a laser pointer shone in his eye in one match.[228][229][230][231]

Kompetisi UEFA Champions League merupakan kompetisi sepak bola antar klub tertinggi di Eropa. Menjuarai kompetisi ini membutuhkan perjuangan yang besar sekaligus membuktikan diri bahwa layak menjadi raja di Eropa. Termasuk 5 klub asal Inggris ini yang pernah menjuarai UEFA Champions League sepanjang sejarah.

Berikut 5 klub asal Inggris yang dimaksud.

Liverpool menjadi klub asal Inggris tersukses dalam perolehan gelar UEFA Champions League. Sejak berdiri hingga saat ini, Liverpool berhasil meraih gelar sebanyak 6 kali dan terakhir kali terjadi di musim 2018/2019 lalu. Ketika itu, Liverpool berhasil mengalahkan klub Inggris lainnya, Tottenham Hotspur, dengan skor akhir 2-0.

Sayangnya, di musim ini Liverpool harus terdepak lebih awal di kompetisi UEFA Champions League setelah disingkirkan oleh klub Spanyol, Atletico Madrid. Berikut daftar pertandingan secara lengkap ketika Liverpool berhasil memboyong gelar UEFA Champions League.

Rival Liverpool, Manchester United, sukses meraih prestasi serupa meski jumlahnya lebih sedikit dibanding Liverpool yakni 3 gelar. Terakhir kali, Manchester United berhasil menjuarai kompetisi UEFA Champions League di musim 2007/2008 lalu. Setelahnya, Manchester United harus puas berada di posisi runner up setelah berhasil mencapai babak final di musim 2008/2009 dan 2010/2011 lalu.

Musim 2019/2020, Manchester United hanya berkompetisi di UEFA Europa League dan saat ini berpeluang meraih gelar juara di kompetisi tersebut. Berikut rincian pertandingan lengkap saat Manchester United berhasil meraih gelar juara.

Baca Juga: 5 Klub yang Jadi Kandidat Kuat Juara UEFA Champions League 2018-2019

Lanjutkan membaca artikel di bawah

Nottingham Forest menjadi satu-satunya klub kasta kedua Inggris yang mampu menjuarai UEFA Champions League. Bahkan, raihan gelar tersebut justru diraih dalam 2 musim beruntun, yakni pada musim 1978/1979 dan 1979/1980. Tak hanya itu saja, raihan gelar UEFA Champions League justru lebih banyak dibandingkan gelar Premier League, yang hanya diraih 1 kali sepanjang sejarah klub.

Sayangnya, Nottingham Forest untuk saat ini berkutat di Divisi Football Championship (kasta kedua) dan pada musim 2019/2020 harus puas berada di peringkat 7 klasemen akhir Football Championship. Berikut rincian pertandingan Nottingham Forest yang berakhir dengan gelar juara.

Klub asal London ini berhasil meraih gelar UEFA Champions League untuk pertama kalinya pada musim 2011/2012 lalu. Saat itu, Chelsea berhasil keluar sebagai juara setelah mengalahkan klub Jerman, Bayern Munich, melalui adu penalti dengan skor akhir 4-3 setelah berakhir dengan skor normal 1-1. Sebelum juara di musim tersebut, Chelsea pernah mencapai babak final di musim 2007/2008 lalu, namun dikalahkan oleh sesama klub Inggris, Manchester United.

Musim ini, Chelsea masih berkutat di babak 16 besar UEFA Champions League dan harus melewati hadangan Bayern Munich jika ingin lanjut ke babak selanjutnya.

Klub Inggris terakhir dalam daftar ini adalah Aston Villa. Di era 80an, Aston Villa menjadi salah satu klub tangguh di Inggris dan di Eropa. Keberhasilan Aston Villa meraih gelar UEFA Champions League terjadi di musim 1981/1982 lalu di mana berhasil mengalahkan klub Jerman, Bayern Munich, dengan skor akhir 1-0. Di musim ini, Aston Villa merupakan salah satu klub berstatus promosi di Premier League dan Aston Villa berhasil selamat dari zona degradasi setelah berada di peringkat 17 klasemen akhir.

Itulah 5 klub asal Inggris yang berhasil menjuarai UEFA Champions League sepanjang sejarah. Di musim ini, Tottenham Hotspur dan Manchester City masih memiliki peluang untuk menambah daftar klub asal Inggris yang meraih gelar kompetisi tertinggi di Eropa ini.

Baca Juga: Jarang Terdengar, 8 Klub Ini Pernah Juara UEFA Champions League Lho

IDN Times Community adalah media yang menyediakan platform untuk menulis. Semua karya tulis yang dibuat adalah sepenuhnya tanggung jawab dari penulis.

Halaman ini berisi artikel tentang turnamen sepak bola. Untuk mata uang, lihat

Artikel atau sebagian dari artikel ini mungkin diterjemahkan dari

, karena bagian yang diterjemahkan masih perlu diperhalus dan disempurnakan. Jika Anda menguasai bahasa aslinya, harap pertimbangkan untuk menelusuri referensinya dan menyempurnakan terjemahan ini. Anda juga dapat ikut bergotong royong pada

Kejuaraan Eropa UEFA (bahasa Inggris: UEFA European Football Championship), atau lebih dikenal dengan sebutan Euro atau Piala Eropa, adalah turnamen sepak bola utama yang diselenggarakan oleh UEFA untuk tim nasional sepak bola pria di benua Eropa. Turnamen ini diadakan setiap empat tahun sekali sejak tahun 1960, pada tahun genap di antara penyelenggaraan Piala Dunia FIFA, kecuali pada tahun 2020 ketika turnamen ditunda hingga tahun 2021 akibat pandemi COVID-19.

Awalnya, kejuaraan ini bernama Piala Negara-Negara Eropa (European Nations' Cup) sebelum berganti nama menjadi Piala Eropa (European Cup) pada tahun 1968. Sejak 1996, turnamen ini lebih sering disebut sebagai Euro dengan format penamaan "UEFA Euro [tahun]".

Sebelum mencapai babak final, semua tim harus bersaing dalam babak kualifikasi, kecuali negara tuan rumah yang otomatis lolos. Para juara Euro berhak untuk mengikuti Kualifikasi Piala Dunia FIFA Zona Eropa yang diselenggarakan satu tahun sebelum Piala Dunia dimulai, tetapi tidak diwajibkan untuk melakukannya.

Lima belas edisi Kejuaraan Eropa telah dimenangkan oleh sembilan tim nasional yang berbeda. Spanyol menjadi tim tersukses dengan empat gelar juara, diikuti oleh Jerman dengan tiga gelar. Prancis dan Italia masing-masing telah memenangkan dua gelar, sementara Uni Soviet, Cekoslovakia, Belanda, Denmark, Yunani, dan Portugal masing-masing telah meraih satu gelar. Spanyol juga merupakan satu-satunya tim yang berhasil meraih gelar juara berturut-turut, yaitu pada edisi 2008 dan 2012.

Kejuaraan Eropa terakhir diadakan di Jerman pada tanggal 14 Juni hingga 14 Juli 2024. Spanyol keluar sebagai juara setelah mengalahkan Inggris dengan skor 2-1 pada pertandingan final di Stadion Olimpiade Berlin, Jerman.

Ide untuk turnamen sepak bola Eropa pertama kali diusulkan oleh Sekretaris Jenderal Federasi Sepak Bola Prancis saat itu, Henri Delaunay pada tahun 1927, namun Delaunay wafat 5 tahun jelang turnamen perdana (1955). Demi menghormati Delaunay, trofi juara diberikan namanya (lihat bawah).

Edisi 1960, yang diselenggarakan di Prancis, memiliki 4 tim bersaing di putaran final dari 17 tim yang memasuki babak kualifikasi. Turnamen ini dimenangkan oleh Uni Soviet, mengalahkan Yugoslavia 2-1 di final yang menegangkan di Paris. Spanyol menarik diri dari pertandingan perempat final melawan Uni Soviet karena protes politik. Dari 17 tim yang memasuki babak kualifikasi, negara terkenal yang absen adalah Inggris, Belanda, Jerman Barat dan Italia.

Spanyol menjadi tuan rumah turnamen berikutnya pada tahun 1964, di mana partisipan babak kualifikasi meningkat drastis, dengan 29 tim. Jerman Barat absen sekali lagi dan Yunani menarik diri setelah enggan melawan Albania, di mana mereka masih berkonflik dengan Albania. Tim tuan rumah Spanyol berhasil mengalahkan juara sebelumnya, Uni Soviet, 2-1 di Stadion Santiago Bernabéu di Madrid.

Format turnamen tetap sama untuk turnamen tahun 1968, Italia menjadi tuan rumah dan sukses juara. Untuk pertama kalinya (dan hanya satu-satunya sepanjang sejarah), pemenang semifinal harus ditentukan lewat lemparan koin, di mana Italia sukses menang, dan partai final harus diulang setelah pertandingan melawan Yugoslavia berakhir 1-1. Italia memenangkan partai ulang 2-0, dan meraih gelar Eropa pertamanya dalam sejarah. 31 tim memasuki babak kualifikasi, di mana UEFA menganggapnya sebagai peningkatan popularitas.

Belgia menjadi tuan rumah turnamen 1972, di mana Jerman Barat berjaya, mengalahkan Uni Soviet 3-0 di final, dengan Gerd Müller (2 kali) dan Herbert Wimmer di Stadion Heysel di Brussels. Turnamen ini sangat penting, di skuat Jerman Barat terdapat banyak pemain yang akhirnya mengantar Der Panzer menjadi jawara dunia di Piala Dunia FIFA 1974.

Turnamen 1976 di Yugoslavia adalah turnamen terakhir format 4-tim, dan yang terakhir di mana tuan rumah harus memasuki babak kualifikasi (selanjutnya, tuan rumah lolos otomatis). Cekoslovakia mengalahkan Jerman Barat dalam adu penalti yang baru diperkenalkan. Setelah 7 tendangan berhasil, Uli Hoeness gagal, meninggalkan pemain Cekoslovakia, Antonín Panenka dengan tendangan penalti pelan nan unik. Sebuah penalti, (yang dikenal sebagai sepakan Panenka), mengunci kemenangan Cekoslovakia 5-3 lewat adu penalti.

Kompetisi diperbesar menjadi 8 tim pada edisi 1980, Italia kembali menjadi tuan rumah. Turnamen ini memperkenalkan putaran grup, di mana juara grup melaju ke final, dan runner-up grup berlaga di perebutan tempat ketiga. Jerman Barat memenangi gelar Eropa ke-2 usai menumbangkan Belgia 2-1, berkat 2 gol Horst Hrubesch di Olimpico, Roma.

Prancis memenangi gelar Eropa perdana mereka di tanah sendiri pada 1984, dengan kapten inspiratif Michel Platini mencetak 9 gol dari 5 laga, bersama Luis Fernandez, Jean Tigana, dan Alain Giresse, terkenal sebagai The Magic Square.

Jerman Barat menjadi tuan rumah edisi 1988, dan Belanda menaklukkan tuan rumah dengan skor 2-1 di semifinal. Belanda sukses memenangi turnamen. Menaklukkan Uni Soviet di Stadion Olimpiade München, laga di mana Marco van Basten mencetak salah satu gol paling spektakuler sepanjang sejarah, sebuah voli jauh di sisi kiri gawang Soviet.

Edisi 1992 digelar di Swedia, dan dimenangi Denmark, (lolos ke putaran final sebagai tim pengganti Yugoslavia yang didiskualifikasi karena perang). Tim Dinamit mempecundangi jawara bertahan Belanda lewat adu penalti di semifinal dan menjinakkan juara dunia, Jerman, 2-0 di final. Ini adalah turnamen perdana Jerman bersatu bermain, dan turnamen besar pertama yang mewajibkan kaus pemain dicetak bersama nama.

Inggris menjadi tuan rumah Euro 1996, edisi pertama menggunakan nomenklatur "Euro (tahun)", dan 16 tim ambil bagian di turnamen final. Tuan rumah takluk di semifinal dari adu penalti oleh Jerman setelah Gareth Southgate gagal mengeksekusi. Jerman sendiri sukses di final melawan Republik Ceko berkat gol emas Oliver Bierhoff. Ini adalah titel internasional pertama Jerman sebagai negara bersatu.

Euro 2000 digelar di 2 negara, Belanda dan Belgia. Prancis, juara bertahan Piala Dunia 1998, menyempurnakan ekspektasi tinggi dengan membungkam Italia 2-1 di final lewat waktu tambahan. Gol penyama kedudukan dicetak Sylvain Wiltord dan disempurnakan oleh gol larut David Trezeguet.

Seperti edisi 1992, Euro 2004 di Portugal menghasilkan kejutan. Yunani, yang hanya pernah lolos ke 1 Piala Eropa pada 1980 sebelumnya, menaklukkan generasi emas tuan rumah 1-0 lewat gol Angelos Charisteas, lewat sebuah permainan superdefensif dan mengandalkan serangan balik. Dalam perjalanan menuju final, mereka sukses menaklukkan Prancis dan Republik Ceko lewat gol perak.

Turnamen 2008 digelar di Austria dan Swiss, untuk ke-2 kalinya 2 negara menggelar turnamen bersama, dan edisi pertama Trofi Delaunay yang baru dianugerahkan. Final dilangsungkan di Stadion Ernst Happel, Wina, Austria. Spanyol menaklukkan tim favorit juara, Jerman dengan skor 1-0 lewat gol Fernando Torres, trofi bergengsi pertama negara tersebut sejak Piala Eropa 1964. David Villa menjadi top scorer lewat 4 gol, Xavi dianugerahkan Pemain Terbaik, dan sembilan pemain Spanyol masuk ke Tim Terbaik.

Polandia dan Ukraina menjadi tuan rumah gelaran Euro 2012, menyaksikan Spanyol yang berhasil mempertahankan gelar juara usai menghancurkan Italia 4-0 pada partai final, di Kiev. Fernando Torres menjadi orang pertama yang mencetak gol di 2 laga final Piala Eropa.

Euro 2016 digelar di Prancis, 24 tim ambil bagian. Pada kampanye turnamen kali ini, Portugal berhasil merebut gelar juara untuk pertama kalinya dalam sejarah setelah menang atas tuan rumah, Prancis dengan skor 1-0. Pertandingan itu berlangsung alot, setelah pemain terbaik dunia Cristiano Ronaldo terkena cedera pada babak pertama. Meskipun itu terjadi, namun Portugal tetap berusaha keras hingga memperoleh 1 gol semata wayang yang di cetak pada babak perpanjangan waktu oleh Eder, tepatnya pada menit ke-109.

Euro 2020 diadakan di seluruh benua Eropa sebagai perayaan 60 tahun terselenggarakannya turnamen ini. Pada final yang berlangsung di Stadion Wembley, London, Inggris. Italia berhasil menjuarai dan meraih trofi eropa kedua dalam sejarah tim setelah mengalahkan Inggris lewat adu penalti dengan skor 3-2 setelah pertandingan waktu normal berakhir dengan skor imbang 1-1. Luke Shaw mencetak gol cepat untuk membawa Inggris unggul cepat tepat 2 menit setelah Kick-off dibunyikan, sebelum akhirnya disamakan oleh gol Leonardo Bonucci pada menit 67 yang menjadikannya sebagai pencetak gol tertua pada usia 34 tahun dan membawa nafas kedua bagi Italia.

Trofi terbaru, 2008-sekarang

Trofi Henri Delaunay, yang diberikan kepada pemenang, diberi nama untuk menghormati Henri Delaunay, Sekretaris Jenderal pertama UEFA, yang datang dengan ide dari sebuah kejuaraan Eropa tetapi meninggal 5 tahun sebelum turnamen perdana pada tahun 1960. Anaknya, Pierre, bertanggung jawab untuk menciptakan trofi tersebut. Sejak turnamen pertama itu, telah diberikan kepada tim pemenang bagi mereka untuk disimpan selama 4 tahun, sampai turnamen berikutnya.

Untuk turnamen Euro 2008, trofi tersebut diperbaiki dan menjadikan kapasitasnya sedikit lebih besar. Trofi baru, yang terbuat dari perak sterling, sekarang beratnya 8 kilogram (18 pon) dan 60 cm (24 in) tinggi, menjadi 7 inci panjang dan 1 pon lebih berat dari yang lama.

Logo sesosok kecil orang yang sedang mengolah bola di bagian belakang yang asli telah dihilangkan beserta alas marmer. Sedangkan basis perak diperbesar untuk membuatnya stabil. Nama-nama negara pemenang yang muncul di alas kini telah dipindah dan terukir rapi di bagian belakang piala. Trofi versi ini hanya pernah dimenangkan oleh 3 tim sejauh ini,  Spanyol,  Portugal dan  Italia.

Berhasil juara dan pemain yang masih aktif di tim nasional serta statistik terbaik ditandai dengan bold

* Pemain tersebut masuk dalam Skuad turnamen, tapi tidak bermain pada edisi tersebut. ** Diurutkan berdasarkan huruf awal abjad negara dan nama pemain. Jika sama, dibedakan berdasarkan edisi tahun turnamen tersebut. Berhasil juara dan pemain yang masih aktif ditandai dengan Bold.

Pemain yang masih aktif ditandai dengan Bold

* tuan rumah 1 sebagai Jerman Barat 2 sebagai Cekoslowakia 3 sebagai Yugoslavia 4 sebagai Uni Soviet

Finalis Kejuaraan Eropa UEFA

Keberhasilan Manchester United juara Piala FA secara langsung berdampak pada nasib Chelsea dan Newcastle United. Berikut daftar wakil Inggris di ajang kompetisi antarklub UEFA musim depan.

Dalam partai final Piala FA di Wembley, Sabtu (25/5) malam WIB, Man United meraih kemenangan dengan skor 2-1 melawan Manchester City. Gol-gol dari Alejandro Garnacho dan Kobbie Mainoo untuk MU cuma bisa dibalas City lewat Jeremy Doku.

Sebelum juara Piala FA, partisipasi MU di ajang UEFA musim depan sempat jadi tanda tanya karena cuma bisa finis di posisi kedelapan klasemen Liga Inggris.

SCROLL TO CONTINUE WITH CONTENT

Hasil final Piala FA membuat Man United, sebagai kampiun ajang tersebut, kini berhak menjadi satu dari 36 tim yang akan bersaing mulai dari fase grup Europa League pada musim depan.

Hal ini turut berimbas pada dua tim, Chelsea dan Newcastle United, yang secara berurutan finis di posisi keenam dan ketujuh klasemen Liga Inggris.

Keberhasilan MU juara Piala FA bikin Chelsea kini harus puas "turun kelas" untuk main di Europa Conference League mulai dari babak play-off.

Newcastle malah lebih apes. Dengan MU juara Piala FA, the Magpies kini harus absen sama sekali dari kompetisi antarklub UEFA pada musim depan. Tujuh slot Eropa dari Inggris terisi penuh, dengan MU mengambil jatah terakhir.